GIẤU TRONG MIỀN CỔ TÍCH
Có một cánh hoa ta chẳng thể nào quên
Thẳm sâu đáy tim ở tận miền cổ tích
Ta thầm nhặt từng mảnh rơi ký ức
Xếp tròn đầy nhung nhớ rộng dài thêm
Cổ tích ẩn những gì bí mật của riêng em
Mà hổn hển mỗi khi mùa hoa phương nở
Mầu đỏ vương trên má em như nỗi nhở
Tan loãng trống trường vẫy biệt một mùa thi!
Nhưng em chẳng bao giờ dám nhắc chữ chia ly
Cánh hoa học trò vẫn ép tươi dòng lưu bút
Triền miên nhớ giấu trong miền cổ tích
Khao khát đợi chờ tha thiết mỗi mùa hoa!
Hương Nhu