ĐẠN TỰ LÒNG DÂN
Con Covid ác hơn đạn pháo Nã-phá-luân
Nhằm vào đám dân lành mà bắn thẳng!
Con Covid nhanh hơn vó ngựa Thành-Cát-Tư Hãn
Đã làm cỏ loài người từ Á sang Âu!
Covid -19 xổng chuồng gieo rắc thương đau
Gieo cái chết ngập tràn cả bên kia châu Mỹ!
Phải tận diệt đến cùng kẻ thù thế kỷ
Đây khẩu súng thần nhân ái: vắc –xin!
Đạn từ lòng dân sâu đậm nghĩa an sinhi
Những viên đạn đúc từ mồ hôi, nước mắt
Có viên đạn đúc từ tấm lòng lợn đất
Không kể trong, ngoài…nhiều ít đã bùng lên!
Đất nước mình hoạn nạn mấy hồi yên
Tấm lòng yêu thương cùng nhau vun đắp lại
Những hạt cát đã làm nên bờ bãi
Đào mồ chôn con nCovid cuối cùng!
. H.N.
THỜI nCOVID-19
Covid – chiều!
Buồn, đi đâu?
Thôi thì
Tôi rủ cái rầu vào tôi!
Ai ngờ rầu bén
Thành đôi
Không điên
Sao khiến đất trời cùng say!
Bùa mê ai thả?
Ai hay?
Trăng đưa gió đẩy
“Tứ” bay vào phòng!
Thả hồn thơ với mênh mông
Ngăn con Covid lòng vòng
Phá ngang!
. H.N.
CẠN
Cạn ngày
cạn túi thời gian
Covid lan tràn
Cạn chiều đi bộ.
Cạn mây
Cạn gió
Cạn đêm trăng sao
Chợt cảm xúc (dâng trào)
Ta dệt thơ
Vào cạn!
. H.N.
. MỖI KHI PHƯỢNG ĐỎ…
Mỗi khi phượng đỏ vào quê
Lòng hè rạo rực lối về con tim
Cánh đồng nén xuống lăng im
Sớm mai trỗi dậy cựa mình uốn bông
Đàn cò tha vạt nắng hong
Chắt trong khát vọng đón trông mùa màng
Gái trai múc ánh trăng vàng
Tưới câu quan họ đất làng thêm duyên
Tôi về ru giấc mơ đêm
Dẹp tan covid ….binh yên kiếp người!
. H.N.