. MAI RỒI SỰ THẬT XANH MÀU
Ngẫm đời quá lắm trớ trêu
Trăm ngàn dâu bể, bấy nhiêu chửa vừa!
Bao nhiêu nước mắt có thừa?
Máu trào thịt nát có chừa nơi nao !
Thiên tai từ chín tầng cao
Nhân tai nham hiểm đổ vào đất đai
Nỗi niềm tay nghỉ ngừng nhai
Chén cơm chan với mồ hôi phận người
Đất lành. Người cướp tranh ngôi
Ào ào bom đạn trắng phơi mấy vùng
Toác không gian, lửa ngất trùng
Khăn sô trắng bãi giăng mùng khói nhang!
Một màu xám xịt trần gian
Côvi-côvit ngập tràn hành tinh
Bàn tay nào đã lập trình
Xăm xoi khe kẽ rập rinh người ta!
Khắp đất gần, khắp trời xa
Lùng bùng tử khí ám ra ngút trời!
Đớn đau người bảy tám mươi
Oan hồn vất vưởng, quạ thời dọc ngang.
Chao ôi! chữ nghĩa mạ vàng
Bọc bao nhiêu nỗi kinh hoàng thương đau!
Mai rồi, sự thật xanh màu
Tỏ tường ác độc, ân sâu nghĩa tình!
. HƯƠNG NHU