. Tố Hoài với tập thơ PHỤC SINH
, Tập thơ PHỤC SINH, Nhà xuất bản Hội Nhà văn tháng 9 năm 2018 là tập thơ thứ tư trong hơn hai chục đầu sách Văn học của Tố Hoài.
. Sau đây là những vần thơ lục bát.
.
. TẠ TỪ LÒNG MẸ
Chắt từ hơi thở hương quê
Hồn xưa cất rượu thơm về đất nâu.
Đâu còn đâu mất là đâu
Nỗi niềm tụ lại ở đầu phương xa.
Rịn ràng nương bóng mẹ cha
Ngát hương đầu vụ tỏa ra cuối cành.
Lao xao ngọn gió heo hanh
Lùa vào kẽ nụ lá xanh gọi về.
Bồng bềnh nửa tỉnh nửa mê
Vọng trong nguồn ngọn, bộn bề yêu thương.
Vuông tròn chín khúc vấn vương
Xa xăm bóng lẻ bước đường mang mang.
Tạ từ lòng mẹ âm vang
Đã in từ thuở hồng hoang ân tình.
Lắng trong trời đất hiện hình
Bàn chân khép nẻo lòng mình…ra đi!
Liên khúc RU TÌNH
. Nếu Thượng Đế sáng tạo ra phụ nữ
. trước sẽ không sinh các loài hoa!
. Victor Hugo
Gửi em một chút đắm say
Ta nâng niu. Để mỗi ngày nhâm nhi.
Chạm rồi! Ta lại cụng ly
Hơi men lỡ vỡ buồn khi dại khờ…
2
Ru tình ta viết nên thơ
Nửa câu đợi. Nửa câu chờ tháng năm
À ơi! Nhớ đứng thương nằm
Hai phương chung một lạnh căm gió lùa!
3
Với tình, ta lá được mưa
Với em, ta quả trái mùa cỏn con
Với tình, ta sợi tơ non,
Với em, ta nút nhỏ còn nguyên trinh.
Với tình, ta áng bình minh
Với em, ta khỏi bóng hình cô đơn!
4
Cài then cái ngủ vo tròn,
Cạn mùa kén giật mình còn buông tơ.
Ướt đằm chìm nổi ngây thơ
Giọt ru mở cửa cơn mơ xao lòng!
À ơi! Thoát kẹn tơ hồng,
Tằm kia rút ruột cánh đồng xanh dâu!
5
Nghìn năm khóa, giữ Động Đào
Ta như con suối khát khao chờ triều.
Nghìn năm dồn một chữ yêu
Như con thác đổ xuôi chiều vế em!
6
Ơi à…! So đẹp ta ghen
Hoa nào sánh được với em đâu mà?
Thì xin hỏi thử Ê-và,
Sinh sau vẫn cứ em là phần hơn.
Thôi đừng nói đẹp ta hờn,
Có gì đẹp ở trần gian so bằng!
ĐĂM ĐẮM KHÔNG LỜI
Đêm qua em đến thăm ta
Đón em vui thể như là đón dâu.
Pháo đùng bén đỏ trầu cau
Chúc hoa bối rối vàng au cả phòng.
Cựa mình chao phía hư không
Vơi quay quắt nhớ sầu đong lại đầy!
Đung đưa trúc lệch mai gầy
Nhặt khoan dìu dặt tỉnh, say một đời.
Cái duyên đăm đắm không lời
Đã đem ủ suốt cả thời non tơ!
Đâu ngờ cau mỏng trầu thưa
Phải nhau vẫn thắm đêm khuya chập chờn!
THẢ ĐÈN TRÊN SÔNG HƯƠNG
Tay em cong vít dòng Hương
Thả hồn vào đốm lửa buông đợi chờ.
Ánh đèn lựa lọc nhả tơ
Nhon nhen thắp những ước mơ bềnh bồng.
Tay em ngăn ngọn gió Đông
Để cho từng sợi tơ hồng chảy xuôi.
Ánh đèn nâng níu dòng trôi
Cho anh neo gửi một lời ngàn năm.
Tay em giữ mối thương thầm
Mái chèo bén giọt êm dầm về đâu?
Ánh đèn dọi tới ngàn sau
Để soi bóng Ngự in vào dòng Hương!
. Huế, 6 -2012
NGHE Ở CHÙA LINH SƠN
Truyền thuyết Hỗn Điền: Khoảng năm 70, Kiều Chân Như
(Kaundinya) từ Ấn Độ xuôi thuyền về phía đông tới đất
Nam Bộ. Liễu Diệp (nàng Lạp) thủ lĩnh bộ tộc, sau cuộc
chiến thư-hùng họ lấy nhau lập nên Phù Nam (70-627)
nước của ông Chân, bà Lạp. Người Ấn gọi Chân Lạp.
Vọng xưa như tiếng Phù Nam
Loi thoi mặt nước âm vang mái chèo.
Tiếng lòng nàng Lạp phiêu diêu
Tưởng như tiếng lẫy nỏ chiều chàng Chân?
Nghe trong từng tiếng chuông ngân
Mảnh mai đứt gẫy như gần như xa.
Vọng từ bốn mặt vọng qua
Chơi vơi con nước nào ra tiếng người?