GIỮA ĐỢI CHỜ
Có em gái tiễn người yêu
Phân vân không biết nói điều gì hơn
Khó như buổi mới đầu quen
Mà thương hơn cả lúc nhen nhóm lòng.
Yêu hơn cả lúc yêu thầm
Mà nhớ hơn cả những lần chiêm bao.
Yêu là giọt nắng trên cao
Dồn bao nồng thắm ngiêng vào hồn anh.
Thương là màu lá tươi xanh
Giữ bao hò hẹn mát lành cho nhau.
Lặng im cái nắng mang màu
Lặng im lá thắm xanh vào yêu tin.
Chỉ ngoài hai tiếng con tim
Tình em là sự lặng im nói rồi.
Chiến chinh xẻ ở hai nơi
Nửa anh gánh, nửa phương trời em trông.
Và con đò giục người đông
Tiếng chèo bì bõm khỏa trong đợi chờ!
Bến Cựu,1971
TRANG SÁCH CUỘC ĐỜI
. Tặng trường TH PT Ngô Quyền, Hải Phòng
. .
.
Từ trang sách này tôi đến được dòng sông
Yêu ngõ phố Hải Phòng, hiểu bề dày Tổ Quốc
Bom giặc Mỹ dội vào trang sách
Tấm bản đồ đất nước lửa bùng lên!
Lòng thầy cô biển cả. Cửa Cấm nước trào dâng
Giặc sa bẫy. Sông chảy ròng con nước,
Cọc gỗ dăng bầy nhô ra nhọn hoắt
Tiếng hò reo đuổi giặc thuở Ngô Quyền!
Nửa thế kỷ trống vọng buổi khai trường
Đất nước! Tự do! Cứ trôi vào khao khát.
Cứ cháy bỏng bước chân nối nhau gấp gáp
Đến ngọn nguồn bom nổ cuộc đời ta!
Xuân đến rồi! Từ trang sách bước ra
Vẫn thầy, cô dẫn chúng tôi vào Sài Gòn mở cửa!
Ào ào binh đoàn. Ào ào nắng lửa
Trận đánh cuối cùng vang sóng Bạch Đằng reo!
Trang sách này hóa đôi cánh tình yêu
Đưa chúng tôi đến bến bờ biển cả.
Tôi vẫn là em học trò bé nhỏ
Đang lớn lên giữa trang sách cuộc đời!
Hải Phòng 20-11-1985
ÂM VANG THỦY TINH
Tặng Nhà máy Thủy tinh
. Hải Phòng
Tôi cầm lên.
Và bắt gặp âm thanh:
Lời của cát nói về chất thợ.
Lời của than hóa thân ngọn lửa,
Luyện cho mình âm sắc rất trong.
Âm sắc lọc qua ngàn độ lửa nung,
tiếng cát mịn màng nghe chừng rất đỏ.
Tâm tư thợ giãi dò giữ hồng ngọn lửa,
Như giữ cuộc đời trong vắt thủy tinh.
Cát vô tư không tự biết định hình,
nhân cách thợ tạo nên khuôn chất.
Một tượng hình hiện ra rất thật,
mang tình người trong suốt ánh pha lê.
Nét hoa văn thanh thoát đến dường kia:
Em mặc áo cho ngày thường trong trẻo.
Mùa Xuân đang về, mang theo giai điệu,
Có một mùa âm sắc thủy tinh!
Cát say mê với lửa đỏ lung linh,
Cho riêng biệt một âm vang khiêm nhượng.
Mà em là định hình dung lượng,
Đựng trong mình hoa, rượu mãi thơm tho.
. Hải Phòng 1987
NẮNG RẢI VƯỜN ƯƠM
Dưới vòm nắng này, anh gửi về em
Nắng tháng Năm – Nắng cườm sóng biển
Của lúa thâm canh ba mùa xanh ngọt, mặn
Và những công trình chen nắng mọc lên.
Có lẽ Hải Phòng cái nắng cũng riêng
Ánh tháp Truyền hình, giãi vàng Tam Bạc.
Đình Vũ – Con tàu neo trên sóng nhạc
Sân Cát Bi bệ phóng nối tầm nhìn!
Hải Phòng, thẳm sâu rất đỗi dịu hiền
Tần tảo, lo toan một đời Người Mẹ.
Ôi sức vóc tuổi ba mươi tươi trẻ
Hồng hào trong sắc nắng tháng Năm!
Nắng đầu mùa vừa rải kín vườn ươm
Đón trăm trái Xuân vào mùa chín quả.
Tay nắm tay dưới vòm muôn sắc lá
Trước ngỡ ngàng bình dị của tầm cao!
Kỉ niệm 30 năm giải phóng
. Hải Phòng, 5-1985
GỬI NẮNG ĐỒ SƠN
Đồ Sơn nắng hồng lớp sóng phù sa
Hòn Dấu – Con mắt người giữ lửa.
Đã ấm dậy lời ngàn năm nhắc nhở
Lấp ló, vật vờ máu giặc dưới bùn sâu!
Nỗi lòng em như thể cánh buồm nâu
Nắng dát kín khắp mặt buồm căng nổi.
Mống cầu vồng chờ ai sang bến đợi?
Thổn thức này em bắc sang anh!
Súng nổ dồn trên ải bắc xa xăm
Nơi ấy có anh chốt cùng đồng đội.
Nơi quân giặc rình mò bóng tối
Anh canh đất trời trong sáng suốt đêm thâu.
Bốn ngàn năm lịch sử lọc vàng-thau
Chữ yên lành viết bằng cảnh giác!
Nỏ Liên Châu dây trương cung căng chắc
Gò Đống Đa nâng triều nước Bạch Đằng.
Những cánh buồm mang nắng thử vàng
Nhấn chìm lớp vẩn bùn núp con sóng đỏ.
Cũng xin gửi chút nắng này lên điểm tựa
Để ta nhìn rõ mặt kẻ thù!
. Đồ Sơn,1984
ĐI GIỮA BẰNG YÊN
Trích Nhật ký
Bão dần tan
Sóng cũng bớt gầm gừ.
Tàu bồng bềnh giữa mịt mù Baltic.
Màn ảnh nhỏ bỗng hiện lên hình Bác
Xôn xao con tàu đón Bác về thăm!
Bác đây rồi!
Ôi rất đỗi yêu thân
Lời non nước nói từ đôi mắt sáng.
Ngày tháng Mười nhuốm đỏ màu Cách mạng.
Ghìm đau lạnh tê người, Bác đến với Lê-nin.
Để hôm nay
Chúng tôi đi giữa niềm tin
Phơi phới tự hào con tàu đỏ sắc cờ Tổ Quốc.
Giá lạnh châu Âu nhòa trong niềm thân thiết,
Ấm trong tay Bác chỉ đường!
Nhấn tay chuông
Con tàu vượt lên.
Hải Phòng ơi, sẽ về cùng với bến.
Nơi ra đi nguyện lòng tin hò hẹn
Những công trình đang cần máy, cần xe.
Sông Đà ơi,
Chúng tôi chuyển hàng về
Góp nhanh lại cho tourbine quay sáng niềm mơ ước!
Có Bác đến thăm, như sống giữa lòng đất nước
Đi giữa bão bùng như đi giữa bằng yên!
. Biển Baltic,7-1984
TIẾNG VỌNG…
. Trích Nhật ký
Dừng ở ngã ba Quán Trữ. Xế trưa.
Thế là đã trở về bến cũ.
Nơi ta chắt chiu nắng mưa, góp gom suốt nửa đời gian khổ.
Bỗng đổ dồn sóng dậy những buồn vui.
Bà mẹ thương ta giọt lệ vẫn rơi.
Em gái nhỏ vì ta không hề hờn giận.
Dẫu vội vàng như còn công việc bận.
Chẳng dễ ngọt ngào trong bối rối… về nhau!
Tuổi trẻ đi qua,
Hò hẹn đã qua đâu?
Đóng kín lại riêng tư cho ngọt đằm khoảng cách.
Chiến tranh ập vào em. Vết thương không chỉ là da thịt.
E mở ra buốt lạnh ruột gan mình!
Ta trở về.
Vẫn chỉ một người…anh.
Ta chẳng thể khôn hơn. Em không còn nhỏ nữa.
Chỉ thấy trong tim máu dồn như lửa,
chừng như tiếng bom vô tận, vô hồi!
Ta đi qua chiến tranh.
Chiến tranh cũng đi rồi.
Còn lại vết đau hằn sau vết đạn.
Âm vang vẫn còn. Có thể nào chắp cho lành lặn?
Chừng như tiếng bom vọng lại vẫn…vang rền…
. Hải Phòng, 1976
. TỐ HOÀI