Nhà thơ, nhà giáo Hương Nhu
Quê: xã Hải Phú, Hải Hậu, Nam Định
Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Tác phẩm văn học:
Vòng tay thời gian-thơ. Nxb Thanh Niên năm 2012
Mùa hoa Xoan đến- thơ. Nxb Thanh Niên, năm 2016
Hoàng hôn xanh – thơ. Nxb Hội Nhà văn 2018
Một đời và một ngày – thơ Nxb Hội Nhà văn năm 2022
Ký ức miền chân sóng – Tiểu thuyết Nxb Thanh Niên năm 2012, tái bản 2015
Hoa hồng ở lại – Tập truyện ngắn. Nxb Thanh Niên, năm 2014
VÒNG TỚI VÔ CÙNG
Chung tay trồng giấc mơ xanh
Ta vun cội rễ lớn nhanh từng ngày.
Vòng tay nối với vòng tay
Ước mơ quyện với đắm say tự lòng!
Nên xanh từ mối tương đồng
Vòng tay vòng tới vô cùng thời gian!
HƯƠNG NHU
HỒN QUÊ
Mưa dăng gió lạnh ngập lòng
Con về bên mẹ mà không thấy Người.
Buốt tê cả giọt lệ rơi
Hồn quê chia lửa đắp bồi ấm lên!
Hải Phú- Ngày giỗ mẹ
Tân Mão 2011
CHỞ XUÂN
Trăng tròn chậm chuyến đò ngang
Để con én lạc đến hoang cả đời!
Bây giờ én đã thấy đôi
Chở Xuân về với đất trời cùng Xuân!
HƯƠNG NHU
GIÁ NHƯ
Tặng bạn Ph.Th.Đ.
Giá như người ấy ngày xưa
Ta ngỏ bằng một câu thơ ngập ngừng
Liệu người ấy nhận hay đừng?
Giờ, câu thơ lại gom từng giọt mưa!
*
Giá mà ta của ngày xưa
Thời gian cứ để đung đưa mặc lòng.
Thì đâu có khoảng trời không,
Giờ, ta cứ phải đi vòng bùng binh!
Giá…ngày ấy chẳng vô tình,
Trao nghiêng ánh mắt để mình thành đôi
Thì giờ đâu phải xa xôi,
Thì giờ đâu phải bồi hồi-Giá như…
HƯƠNG NHU
THỜI CỦA ÉVA
Vọng vang âm điệu đầy Thu
Mở toang cánh cửa mịt mù trời mây.
Đầy Thu hương vị quả cây
Cái thời không rượu mà say lòng người!
Đầy Thu cuối đất cùng trời
Với Éva chỉ một lời Adam!
HƯƠNG NHU
BỤI PHẤN
Hiến chương ngày Tết… xa quê
Trải lòng theo áng mây về sớm nay!
Se xao ngọn gió heo may
Thoảng vương bụi phấn bàn tay của mình.
Bâng khuâng gửi chút tâm tình
Sẻ chia cái thuở bình minh khoc cười.
Nhấn lòng vui chúc đôi lời
Bách niên trọn gói! Một đời tròn trăm!
Vẫn vui như thấy trò chăm
Vẫn tươi phấn bảng vẫn đằm câu thơ!
HƯƠNG NHU
A i Ơ i CÁI GIÓ…
Tăng tác giả
Thăm bạn
Ai ơi, cái gió heo may
Có còn lẩn khuất làm lay lắt buồn?
Ai ơi mưa có còn tuôn?
Cải lạnh liệu có theo nguồn chảy xuôi?
Chiếc cầu qua dải phân đôi
Bước chân đều nhịp ta rồi ấm lên!
Hương Nhu
LÚA NƯƠNG
Ruộng nương lại ở lưng trời
Lúa nương giống thể trắng bời như bông!
Ờ mình, một thoáng xa trông
Thì ra núi ấp mây bồng bềnh trôi.
Lúa nương đến tháng sinh sôi
Đang đau quặn giữa tinh khôi trở vần.
Ánh hồng lơ đễnh cao dần
Làm tan bao áng phù vân ảo mờ
Tiên hay sơn nữ trong mơ?
Bàn tay đang dệt thành thơ xanh đồi!
Hương Nhu
THUYỀN CAU
Cau bà bổ giống chiêc thuyền
Lênh đênh biển, lá trầu viền quanh cau.
Thật lòng vôi vỏ thương nhau
Hóa thân nhuộm thắm sắc màu má môi!
Chở câu cổ tích thuyền xuôi
Đậu vào bến đợi mở lời lương duyên!
HƯƠNG NHU
TRÊN SÔNG HƯƠNG
Bồng bềnh thuyền lướt sông Hương
Sóng reo vỗ mạn mà thương mái chèo.
Lững lờ dòng nước trong veo
Con thuyền buộc chặt cái neo hững hờ.
Chòng chành chiếc nón bài thơ
Ngập ngừng áo tím mộng mơ thả lời.
Điệu Nam Bình ngọt giọng rơi
Gửi vàn thơm thảo mấy thời yêu thương.
Câu hò phận bạc buồn vương
Đã đi về phía giá sương đất trời
Thuyền buông trôi lững lờ trôi
Để vần bỗng nhập vào lời thành thơ.
Thuyền xuôi đưa khách vô bờ
Sông Hương hẹn nhé ta chờ mùa sau!
Huế – 6-2012
Hương Nhu
HỒN AI ĐÁ VỌNG
Chạnh lòng trước cảnh người xưa
Đền đài lăng tẩm nắng mưa dãi dầu.
Vàng son quyền lực giấu đâu
Trong hoang phế, trong bạc mầu tháng năm!
Hồn ai đá vọng âm thầm
Nghe trăm năm buôt mấy tầng cỏ cây!
Thoảng đâu lối ngỏ hương bay
Hiu hiu gió lạnh buông đầy lá rơi.
Còn đâu mà níu dòng trôi
Vô thường lạc dáng luân hồi trần gian?
Bâng khuâng sen nở trắng ngần
Hương dan díu cả bươc chân đợi chờ.
Thoáng trông gương hiếu chẳng mờ
Và lời thơ óng ánh tô sắc ngời.
Dặt dìu Huế, giọng trầm rơi
Ngọt vào mấy thuở, mấy thời ngày xưa…
HƯƠNG NHU
Huế, 6-2012