. THUỞ KHÔNG NHAU
Thuở không nhau
ngôi nhà rỗng rênh khô gầy
Vũ trụ cuồng xoay
mảnh trăng non vơi khuyết
ẩn ức mây buồn rải đường đi xám ngoét
Từng bậc cô đơn níu mái tranh già
Thuở không nhau
quên lời yêu thiết tha
Quên mộng mơ
những đêm trăng tát nước
Không đánh rơi mà vỡ lời hẹn ước
Lênh loáng chiều nhòe nhoẹt mảnh thời gian
Đêm trở gió về
giấc mơ bùa lú mơn man
Nhớ vồng ngực săn
Nhớ bờ vai tựa
Và miền trăng
Con tim phiêu linh ngọn lửa
Thắp mới mùa yêu hoang dại bốn bề
Bao nhiêu nhọc nhằn
bấy nhiêu tái tê
Vụt tan biến
bao số phận con tim rúng động
Ríu rít tiếng chim hót chào sự sống
Vũ điệu nảy mầm
Náo nức cựa phôi!
. HƯƠNG NHU