VU VƠ
Hái chiều ghép nửa câu thơ
Nhặt ngôn từ rải đôi bờ ban mai
Xa trông cú phắp dăng dài
Mắt ai nồng cháy. Mắt ai ngã vần.
Vu vơ buông một nốt trầm
Nốt thăng thả thính sóng ngầm nao nao
Riêng đâu con mắt ba đào
Khát khao đem nhớ tưới vào bờ môi.
Chiều xanh, xanh cả khoảng trời
Như nâng cung bậc hát lời vu vơ!
H.N.
VỀ THĂM VƯỜN MẸ
Vịn câu lục bát con về
Đường hoa lúa ngát góc quê rêu còn
Ngả nào mẹ ngóng chờ con
Chiều hôm tựa cửa mắt dồn xa xăm.
Cau giờ nhớ mẹ rụng thầm
Dõi từ khoảng tận bể trần mênh mang
Tri ân mẹ: dây trầu vàng
Thương từng chiếc lá mơ màng cuối sân!
Bình vôi nhớ mẹ khô dần
Miếng trầu têm thiếu ân cần vỏ vôi
Con về nhặt nỗi chơi vơi
Trồng cây ký ức nối lời nước non!
. Hương Nhu