Nhà thơ Kim Chuông
Sinh 1947
Quê: Làng Thắng, Vĩnh Bảo , Hải Phòng.
Tác phẩm Văn học đã xuất bản:
Thơ 15 tập: Tình yêu mùa gặt 1975(In chung). Hoa nở ngày em đến 1986. Mặt trăng em 1988. Trăng cửa rừng (viết cho thiếu nhi)1989. Mặt trời của ba cửa sông 1989. Câu hát người đang yêu1990. Một phương trời gió 1994. Nhện đi đò (thiếu nhi) 1995. Thơ lục bát: Một khoảng xanh (In chung). Phương trời ngôi sao thức. Thơ những ngày xa (In chung). Ở một góc cuộc đời…
Văn xuôi: Nửa khuất mặt người (tiểu thuyết). Dưới đám mây xa (Truyện ngắn). Nhìn từ áng văn chương (Tiểu luận)…
Giải thưởng: Năm 1978: Tuần báo Văn nghệ – HNV, thơ bài “Giấc ngủ người đi rừng.”
Năm 1981: Giải A- Trường ca “Độc thoại về chùm số thống kê trên một vùng quê lúa”
Năm 1996: Tuần báo Văn nghệ Tp. Hồ Chí Minh, truyện ngắn “Cậu Quýnh lấy vợ.”
Năm 1985-1990: Giải A, VHNT Lê Quý Đôn tỉnh Thái Bình, tập thơ :Câu hát người đang yêu.
Năm 2002: UB toàn quốc Liên hiệp Hội VHNT-VN, Giải nhì tập thơ “Phương trời ngôi sao thức.
HOA NỞ NGÀY EM ĐẾN
Hoa đã nở rồi mây cũng thế
hình như tất cả đang chờ em
như thể có em mà có gió
có trời trước mặt
có sao đêm.
Chẳng thế
dòng sông kia lại thế
hai vòng tay rộng cứ vươn chờ
lá vàng lặng lẽ, rơi lặng lẽ
lộc biếc dồn xanh trên cuống khô.
Em đã đến rồi
và cái phút
hoa quen như thể chẳng còn hoa
sông quên sông chảy
gió quên gió
em cũng quên đi cả chính em.
Chỉ còn mãnh liệt tình yêu ấy
một phía cuộc đời
một phía em.
. Đông Tạ, 1964
CẢM THỨC
Trời rộng đến vô biên nhưng giữa lòng mình trời chẳng để quên một viên sỏi lấp vùi trong cát.
Thạch Sùng giàu “phú gia địch quốc”,
Chu Mãi Thần kiếm củi cực hàn vi.
Bỗng ngày kia, Thạch Sùng đứng nhìn hai bàn tay trắng,
Chu Mãi Thần ư, hậu vận lại khang cường.
Chú bé mồ côi làng Bơn suốt tuổi thơ chuyên đi mót lúa đồng, ngày đánh giặc Huân chương mưa trên ngực.
Cô Thu Cúc, cưới bốn lần chồng, vẫn lẻ bóng cô phòng, nhà ở mé sông Thu.
Chị Đàm Linh xuống tóc đi tu.
Chú Mạnh Cường phá giới về cưới vợ.
Cậu Vũ Hịu lắm mưu ma, chước quỷ, cuối đời thành ngớ ngẩn, giống thằng điên. Sau nghìn ngày bão gầm, kinh thành đổ nghiêng, nhưng mô đất vẫn còn nguyên mô đất.
Người chạy trốn mình dưới gầm trời, chui vào ống cũng chết.
Trời để sống giữa đạn bom mù mịt, trăm năm còn như nắng thế kia, kìa.
Người lành ở đâu cũng thảo thơm như hoa
Trời …
Vâng, trời chỉ là cõi thăm thẳm của khoảng không
Giữa đầu ta như thế.
. 5/2008
MÙA THU
Giá tôi là cả trời quê
Để chiều nay đón thu về mà thương
Mây như cỏ ướt trong vườn
Gió như vái gió tôi đương nhớ nhà
Con đường cạnh ngõ nhà ta
Nắng hôm nay cứ như xa như gần
Tiếng chim như tiếng hạt mầm
Ở đây, hay giữa tay cầm của tôi
Hình như em đợi tôi rồi
Tôi yêu như thể cái hồi đang yêu
Lá như mưa đổ vào chiều
Như quanh tôi đấy, rất nhiều thu sang
Như trong tôi quá vội vàng
Hè chưa đi hết đã mang thu về
Như tôi đã nói được gì
Tiếng hè đi, tiếng thu đi mơ màng
Như là thương chút lỡ làng
Thì thu mong đợi sẽ làm ta vui
Em đừng trách nữa chi tôi
Trẻ như ta, lắm buồn vui là thường
Ta như cây ở trong vườn
Đứng bên nhau, để mà thương nhau mà
Em là mỗi bận thu qua
Ngắm em tôi sẽ nhận ra được mình
Mùa thu hai đứa chúng mình
Mùa thu hai nửa ta giành tặng nhau.
TÔI VÀ EM
Tơ non đến thế là cùng
Bên em, núi đá xem chừng cũng non
Bỗng dưng em ạ, tôi buồn
Ngày mai còn đấy, nhưng còn em đâu!
Ngày mai bóng nước chân cầu
Hạt mưa rơi lạnh, khác màu nước trôi
Em như ráng đỏ chân trời
Tôi con sóng khát, tan nơi gọi tìm
Tay em phủi hạt bụi chìm
Tôi rơi xuống đất cháy lên lốc mờ
Em như tăm cá lững lờ
Tôi quăng lưới vớt dọc bờ sông trôi.
Lưới mòn vớt cạn buồn vui
Vớt lên thả xuống riêng tôi đắm chìm.