Sự thật thầy thuốc Trâu Canh thời nhà Trần – Tác giả Lê HưngVKD

0
532

                 Tìm hiểu sự thật về thầy thuốc Trâu Canh
.                chữa chứng liệt dương cho vua nhà Trần

.                        Theo nguồn tin: Hội Khoa Học Lịch Sử Bình Dương
.                                                Thầy thuốc Ưu tú: Lê Hưng VKD
                                                              (biên khảo “Nhiếp sinh”)
    Kết quả hình ảnh cho hình vẽ hài hước văn nghệ Bộ sách “ Lịch sử nhìn lại dưới góc độ y khoa ”  tác giả Ts.Bs Bùi Minh Đức (1) (Nxb Văn hóa – Văn nghệ, quý 2/2012) có nhiều ý kiến chưa đồng thuận cả về lịch sử lẫn khoa học về y học. Sau đây là ý kiến phản biện của Thầy thuốc Ưu tú Lê Hưng VKD. Chúng tôi thấy có những bằng chứng sát thực và lập luận khoa học.
Xin trích giới thiệu cùng bạn đ
ọc.
Tố Hoài

I. Sơ yếu nhân thân thầy thuốc Trâu Canh:
.      Thầy Trâu Canh là con ông Trâu Tôn người phương Bắc (Trung Quốc); Trâu Tôn làm thầy thuốc trong đoàn quân Nguyên Mông xâm lược nước ta lần thứ hai (1285), bị quân dân Đại Việt bắt làm tù binh; khi được tha mạng thì tự nguyện xin ở lại nước ta sinh sống (lúc lực lượng Nguyên Mông bị đại bại phải rút về). Vì có kinh nghiệm chữa bệnh, nên Trâu Tôn được các vương hầu thời đó tín nhiệm và trở nên giàu có. Trâu Canh nối nghiệp cha cũng nổi tiếng trong dân chúng vào các đời vua sau: Minh Tông – Hiến Tông – Dụ Tông (khoảng từ 1314 – 1369).
Thành tích “nổi bật sử sách” của thầy thuốc Trâu Canh là dùng thuật châm cứu (acupuncture):
–      Cứu vua Dụ Tông (lúc nhỏ) khỏi bị chết đuối (năm Kỷ Mão – 1339)?
–      Chữa khỏi chứng liệt dương (impotence sexuel) cho vua Dụ Tông (lúc thanh niên, năm Tân Mão 1351)
.    Đến đời Trâu Bảo (hậu duệ Trâu Canh) thì cơ nghiệp – gia sản nhà họ Trâu lụn bại … (dân gian đồn đãi: Trâu Canh sinh thời có tâm hồn và cuộc sống dâm đãng, nên đã mỉa mai: “đời cha ăn mặn, thì đời con khát nước”?)

III. Cách chữa chứng liệt dương của Trâu Canh như thế nào?

Trong sách “Đại Việt sử ký toàn thư” đã ghi chép vào năm Tân Mão 1351 như sau:
– “   Bấy giờ Trâu Canh thấy vua bị liệt dương, dâng phương thuốc nói rằng giết đứa bé con trai, lấy mật hoà với dương khởi thạch mà uống và thông dâm với chị hay em ruột của mình thì sẽ hiệu nghiệm. Vua làm theo, thông dâm với chị ruột là công chúa Thiên Ninh, quả nhiên công hiệu  
Như vậy rõ ràng: không có chuyện Trâu Canh đã dùng phương pháp châm cứu chữa khỏi chứng liệt dương cho nhà vua, mà chỉ có chuyện Trâu Canh dâng bài thuốc “cực kỳ dã man & vô luân lý” để điều trị liệt dương cho nhà vua mà thôi! Theo cách phân tích hiện đại của TS.BS Bùi Minh Đức (1) (tác giả bộ sách “lịch sử nhìn lại dưới góc độ y khoa” của NXB. Văn Hoá – Văn Nghệ mới ấn hành quí 2/2012) thì thầy thuốc Trâu Canh đã dâng vua một bài thuốc kép: “hư chiêu” về dược liệu (mật trẻ con, dương khởi thạch) nhưng lại “độc chiêu” về tâm lý tình dục học mạnh mẽ cho nhà vua: sau khi uống thuốc vờ (placebo) thì “loạn luân” (thông dâm với chị ruột) là một liều thuốc táo bạo cực lớn, để làm cương cứng dương vật nhà vua mỗi khi giao hợp … với Thiên Ninh công chúa! Sự việc này chứng tỏ rằng vua Dụ Tông nhà Trần đã được chữa chứng liệt dương bằng liệu pháp kích hoạt tâm lý “ham chuộng sự mới lạ” của những ông hoàng trẻ tuổi thích ăn chơi trác táng. Sách “Việt Nam Sử lược (tác giả: Trần Trọng Kim – NXB. Tổng Hợp Tp.HCM – 2005) ghi rõ: “ Vua Dụ Tông về sau cứ rượu chè chơi bời … và bắt các quan thi nhau uống rượu, ai uống rượu được một trăm thăng, thì thưởng cho hai trật ” Dân tình khổ sở, năm nào cũng phải đói kém. Cơ nghiệp nhà Trần bắt đầu suy từ đấy (2)
Năm Kỷ Dậu (1369), vua Dụ Tông mất, không có con, triều đình lập người con nuôi của Cung túc Vương (anh của Dụ Tông) là Dương Nhật Lễ lên ngôi vua … Các tôn thất nhà Trần (trong đó có lực lượng của bà công chúa Thiên Ninh) mới hội nhau đem binh về kinh sư bắt Nhật Lễ và giết đi, rồi rước Cung Tĩnh Vương về làm vua, tức là vua Nghệ Tông (1370 – 1372) … Vậy thì nội dung của đoạn giáo trình đại học nêu chi tiết:
–  Trâu Canh chữa khỏi bệnh liệt dương cho vua Trần Dụ Tông bằng phương pháp châm cứu là không có thật, và chuyện nhà vua sinh được ba hoàng tử và sáu công chúa (3) cũng là … hoang tưởng thôi!IV. Giải thích lời mỉa mai của dân gian về thầy Trâu Canh:
Sử sách ghi: đến đời Trâu Bảo (thế hệ hậu duệ Trâu Canh) thì cơ nghiệp – danh vọng nhà họ Trâu lụn bại … Dân gian đã mỉa mai: “đời cha ăn mặn, thì đời con khát nước”! nguyên do: sau hai lần góp công trạng giúp vua Dụ Tông thoát nạn chết đuối và cải thiện khả năng “thiểu năng nhục dục” cho nhà vua trẻ tuổi “ham vui vẻ” này, thầy thuốc Trâu Canh được triều đình tín nhiệm & trọng dụng. Sách “Đại Việt Sử Ký Toàn Thư” ghi chép:
– “ Canh từ đấy càng được yêu quí hơn, được ngày đêm luôn ở trong hậu cung hầu hạ thuốc thang. Canh liền thông dâm với cung nữ. Việc phát giác, Thượng Hoàng (Trần Minh Tông) định bắt Trâu Canh chết, nhưng vì có công chữa khỏi bệnh cho vua nên được tha …”
Rõ ràng tư cách nghề nghiệp (y đức) của thầy thuốc Trâu Canh là “thương luân bại lý” (tức là có hành vi làm tổn hại nếp sống đạo đức của một vị vua, cũng như của người thầy thuốc xưa và cả bây giờ) (4) Xét về các chứng cứ cấu thành tội “phạm y đức” của Trâu Canh, chúng ta có thể tóm lược:
– Tội thứ nhất: sử dụng việc giết hại trẻ con chỉ để làm thuốc vờ (placebo)
– Tội thứ hai: khuyến khích vua loạn luân giao cấu với chị ruột mình (tuy cùng cha khác mẹ) như là một “chỉ định” của liệu pháp chữa chứng bất lực sinh lý.
– Tội thứ ba: lợi dụng tín nhiệm của hoàng gia (thân chủ của mình) để thông dâm với các cung nữ của hoàng gia …Thế nên, cơ nghiệp thịnh vượng nhưng bất chính của Trâu Canh đến thế hệ tiếp nối là Trâu Bảo đã “bị quả báo”: khánh kiệt! Dân gian vì vậy đã khách quan mỉa mai: đời cha ăn mặn thì đời con khát nước” là rất sòng phẳng vậy.Tạm kết
Người viết khách quan nhận thấy có sự “chênh lệch thông tin” về thầy thuốc Trâu Canh, đó là:
– tài liệu trong các giáo trình châm cứu (đại học đông y) hiện nay đã giới thiệu thành tích “thần y châm cứu” của Trâu Canh và giúp vua sinh được 3 con trai và 6 công chúa.
– tài liệu ghi chép trong các sách lịch sử có uy tín, thì phủ nhận hai chi tiết: vua Dụ Tông không hề được chữa bệnh liệt dương bằng phương pháp châm cứu và nhà vua cũng không có con nối dõi.
Theo chủ quan của người viết: độ tin cậy nghiêng về các tài liệu đã ghi chép trong lịch sử (là bộ sách Đại Việt Sử Ký Toàn Thư”, Việt Nam Sử lược …; nhưng điều quan trọng hơn cả: không nên lưu danh những nhân vật “tai tiếng về đạo đức” (dù cho họ có biệt tài chuyên môn) trong các tài liệu giảng dạy, như nhân vật Trâu Canh là một điển hình..                                                                  Trích từ bài viết của Tác giả Lê Hưng VKD
________

(1) từ nguồn sách “Lịch sử nhìn lại dưới góc độ y khoa” – tg Bùi Minh Đức, NXB. Văn hoá – văn nghệ – 2012; trang: 161, 165, 169.
(2) từ nguồn sách “Việt Nam sử lược” – tg Trần Trọng Kim, NXB. Tổng Hợp tp.HCM – 2005; các trang: 161, 162
(3) từ nguồn sách “Châm cứu chữa bệnh” tg.GS. Nguyễn Tài Thu NXB. y học – 1994, trang 11.
(4) từ nguồn sách “Lịch sử Việt Nam”(tập 1) – nhà in Alpha tp.HCM – 1976, trang 186.

 

 

BÌNH LUẬN